Tui từng nghĩ "LÀM GƯƠNG" thì đồng đội sẽ thay đổi cho tới khi tui biết tới tư duy này. (Anh em đang "LÀM GƯƠNG" và mong muốn người khác thay đổi thì bài viết này dành cho anh em) ---------------------------- Nếu anh em từng thức dậy từ 5 giờ sáng để chạy bộ. Từng âm thầm đọc sách mỗi tối, học thêm sau giờ làm, cố gắng hơn mức bình thường – chỉ để hy vọng người khác nhìn thấy mà thay đổi. Nếu ae từng có những lúc, sau bao nỗ lực làm gương, anh em quay lại… và thấy mình đang đi một mình. Cảm giác như là, mình đang vừa leo núi vừa quay lại kéo từng người lên. Nhưng càng cố gắng mọi thứ lại trở nên nặng nề, lặng lẽ và cô đơn. Tui đã từng như vậy. Và bài viết này có thể sẽ gợi mở cho anh em một góc nhìn khác, một cách để hành trình lãnh đạo của anh sẽ trở nên thu hút nhiều nhân tài hơn. ---------------------------- Tui từng nghĩ: Lãnh đạo chỉ cần làm gương là đủ. Cho đến một ngày tôi nhận ra, hành trình làm gương là hành trình tôi mong muốn người khác thay đổi. Hành t...
ĐỐM ĐEN TRÊN BỨC TƯỜNG TRẮNG
Là tôi tự nhắc mình như thế, mỗi ngày. Đừng chỉ thấy một đốm đen trên bức tường trắng mà thở dài. Là tôi còn tin vào cây táo nở hoa, tin vào bức tường trắng không đổi màu vì một vết đốm đen.
Hôm nọ, tôi đọc một status của một người chị kể rằng chị đã từng ghét đọc thơ tình của một nhà thơ chỉ vì lần đó chị lỡ thấy vệt đen trong cách sống của nhà thơ ấy. Nhiều năm sau, chị đã phân tách rạch ròi được việc thơ của ông ấy hay bất kể cách sống của ông ấy ra sao. Chị đã có thể thư thái với cuộc đời, thưởng thức thơ hay mà không bị ảnh hưởng bởi trải nghiệm đắng nghét ngày nào. Tôi thực sự tâm đắc và thực sự cũng muốn như chị, nhìn mọi thứ thật đơn giản như thế. Bởi con người nhân vô thập toàn, ai có thể toàn bích được kia chứ? Nếu vì một vết đen trên bức tường trắng mà ta đã gọi bức tường đó là bức tường bẩn thỉu thì cuộc đời này còn đâu bức tường trắng nào nữa, phỏng ạ?
Đốm đen vốn không làm hỏng đi bức tường trắng. Thứ làm bức tường trắng trở nên nhem nhuốc đi vốn là từ những đốm đen trong mắt của ta vậy. Là những yêu ghét trong ta. Yêu người yêu cả đường đi/ Ghét người ghét cả tông chi họ hàng. Vì yêu một ai đó, ta có thể tha thứ cho họ ngay cả khi họ làm ta đau. Nhưng cũng vì ghét một ai đó, mọi thứ họ làm đều là chướng tai gai mắt. Rồi thành hậm hực, thành bực bội, làm mỏi hết cả mệt cái đời mình vì sự ghét bỏ đó.
Nếu ta chỉ chăm chăm nhìn vào đốm đen trên bức tường trắng rồi thở dài cho rằng bức tường trắng đã bẩn, đã lem, đã hỏng thì đời ta mỏi mệt lắm. Tệ hơn, nếu vì đốm đen ấy mà ta hoài nghi về những bức tường trắng khác, lúc nào bụng cũng bảo dạ rằng: Đốm đen huỷ hoại đi bức tường trắng. Thì cũng là lúc lòng ta đã thành một đốm đen vậy.
Đừng chỉ nhìn vào đốm đen rồi xác quyết về bức tường đã không còn trắng. Cũng đừng để đốm đen đó hút mắt bạn vào nó, khiến bạn bực tức, ghét bỏ, hoài nghi, mất hết lòng tin vào bức tường trắng. Hãy để mắt mình nhìn rộng ra, phần trắng của bức tường lớn hơn, rộng hơn, nhiều hơn một đốm đen kia vậy.
Nhìn rộng thì nghĩ mới được xa, thấy xa hơn thì mới thấu được sâu hơn vậy! Đừng để đốm đen là thứ duy nhất bạn thấy trên cả bức tường trắng này vậy…
Thông qua bài viết Thuyết minh về một đốm đen trên nền trắng và câu chuyện cuộc sống ẩn sau đó chúng tôi hy vọng bạn có cái nhìn sâu sắc hơn về những câu chuyện, trãi nghiệm trong cuộc sống. Cám ơn bạn đã tham khảo bài viết của chúng tôi. Chúc bạn thành công.
Nhận xét
Đăng nhận xét